Một số công cụ mà cơ quan quyền lực có thể sử dụng để giám sát ngân sách nhà nước.

9 / 100
Một số công cụ mà cơ quan quyền lực có thể sử dụng để giám sát ngân sách nhà nước.
TCKT cập nhật: 29/12/2008
post-426-1117328071.jpgGiám sát Ngân sách nhà nước (NSNN) là một trong những nhiệm vụ quan
trọng của cơ quan quyền lực nhà nước các cấp ở mọi quốc gia. Nó cũng là
hệ quả tất yếu của quá trình phân cấp, phân quyền giữa các cơ quan công
quyền kể từ khi xuất hiện NSNN. Bởi vậy, thẩm quyền và trách nhiệm giám
sát NSNN của cơ quan quyền lực nhà nước các cấp đều được xác lập rõ
rang trong Hiến pháp của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, trong bài viết này
không đi sâu phân tích tính hợp lệ, hợp pháp của hoạt động giám sát; mà
chủ yếu tập trung luận bàn về cơ sở lý luận của việc lựa chọn các công
cụ phục vụ cho giám sát NSNN của cơ quan quyền lực nhà nước các cấp.

Theo tôi, một số công cụ mà cơ quan quyền lực nhà nước có thể sử dụng để giám sát NSNN, bao gồm: pháp luật, mục lục NSNN, kế hoạch hóa, kiểm toán, thông tin, chuyên gia.

Công cụ pháp luật.

Đây là công cụ có sớm nhất và chung nhất để phục vụ cho quản lý nhà nước ở mọi quốc gia. Nó luôn gắn liền với sự hình thành và phát triển của Nhà nước. Theo xu hướng chung, cùng với quá trình phát triển của nền kinh tế, năng lực quản của nhà nước cũng ngày càng được nâng cao đã làm cho hệ thống pháp luật- với tư cách là công cụ phục vụ cho quản lý Nhà nước, cũng ngày càng được đầy đủ hơn, hoàn thiện hơn. Pháp luật đã luôn giữ vị trí quan trọng hàng đầu trong số các công cụ mà Nhà nước phải sử dụng để quản lý nền kinh tế; bởi: (i) nó điều chỉnh hành vi cho mọi tổ chức, cá nhân khi tham gia vào các hoạt động của xã hội; (ii) là thước đo chung mức độ chấp hành pháp luật của mọi chủ thể, không phân biệt cao- thấp, sang- hèn.

Chính vì vậy, từ xa xưa, khi nói đến pháp luật mọi người đều biết: “Pháp luật bất vị thân”. Còn ngày nay, Đảng và Nhà nước ta luôn khuyến cáo mọi người rằng: “Sống và làm việc theo Hiến pháp và Pháp luật” và “Mọi người đều có quyền bình đẳng trước pháp luật”.

Tầm quan trọng của công cụ pháp luật lớn lao như vậy, nhưng hệ thống pháp luật có rất nhiều sắc luật, làm sao các đại biểu của cơ quan quyền lực nhà nước các cấp có thể an tường được tất cả? Đây thực sự là thách thức lớn cho các đại biểu của các cơ quan này. Vì thế, cần phải có sự chọn lựa các phần sắc luật chủ yếu cho mỗi hoạt động mà các cơ quan quyền lực cần phải thực hiện. Cụ thể là: Muốn thực hiện quyền giám sát NSNN, thì các đại biểu của cơ quan quyền lực nhà nước các cấp trước hết buộc phải hiểu tường tận các văn bản quy phạm pháp luật có liên quan đến thu, chi NSNN (từ Luật NSNN, Luật thuế Giá trị gia tăng, Luật thuế Thu nhập DN…đến các văn bản hướng dẫn thi hành các Luật này); tiếp đến là các sắc luật điều chỉnh vào các hoạt động quản lý tài chính- tiền tệ ngoài phạm vi hoạt động của NSNN và các sắc luật điều chỉnh các hoạt động kinh tế khác.

Nếu hiểu không tường tận các sắc luật quản lý NSNN, thì sẽ gây ra xung đột ngay trong hệ thống chính sách và làm méo mó quá trình phát triển của nền kinh tế quốc dân. Thực tế điều hành NSNN của nước ta những tháng đầu năm 2008 đã phản ánh rõ nét hậu quả của sự thiên lệch này và là bằng chứng sinh động để chứng minh rằng: Với tư cách là công cụ- pháp luật cũng như con dao hai lưỡi.

Mục lục NSNN

Là bảng phân loại thu, chi NSNN theo những tiêu thức khoa học giúp cho quá trình hạch toán kiểm toán và thống kê NSNN được nhanh, chính xác nên Mục lục NSNN đã trở thành công cụ rất quan trọng trong suốt quá trình quản lý NSNN. Thực tiễn quản lý NSNN ở tất cả các quốc gia trên thế giới, nước nào cũng phải thiết lập hệ thống Mục lục NSNN cho riêng mình.

Khi thực hiện quyền giám sát ở mỗi khâu của chu trình NSNN, các đại biểu dựa vào các chỉ tiêu, số liệu đã thống kê theo Mục lục NSNN có thể thấy:

– Trách nhiệm, quyền hạn của các cơ quan, tổ chức có liên quan đến thu, chi NSNN thông qua mã số “Chương” của Mục lục NSNN. Từ đó cơ quan quyền lực nhà nước có thể sử dụng đòn bẩy NSNN mà khuyến khích hay bắt buộc các tổ chức, cá nhân tiếp tục phải làm tốt hơn phận sự của mình.

– Thông qua sự phân loại cơ cấu thu, chi NSNN theo các chỉ tiêu “Loại, Khoản” của Mục lục NSNN các đại biểu của cơ quan quyền lực nhà nước biết được thứ tự ưu tiên trong phân bổ ngân sách gắn với các ngành kinh tế sẽ hoặc đang và đã diễn ra như thế nào? Có phù hợp với cơ cấu phát triển kinh tế- xã hội đã được xác lập trong Nghị quyết cùng kỳ của cơ quan quyền lực nhà nước có thẩm quyền hay không? Hoặc nếu cơ cấu thu, chi NSNN đã có sự phù hợp với thứ tự ưu tiên theo cơ cấu ngành của cơ quan quyền lực nhà nước nhưng kết quả hoạt động của các ngành/lĩnh vực được ưu tiên kinh phí của NSNN này vẫn không có cải thiện gì đáng kể, thì nhất thiết phải xem lại năng lực quản lý điều hành ngân sách của cơ quan hành pháp; đặc biệt là vai trò của người đứng đầu cơ quan hành pháp này.

– Thông qua sự phân loại thu, chi NSNN theo nhóm, tiểu nhóm mà giám sát mức độ gắn kết giữa các nguồn thu và cơ chế sử dụng các nguồn thu của NSNN mỗi cấp. Trách nhiệm này thuộc về người đứng đầu các cơ quan hành pháp ở mỗi cấp được giao điều hành NSNN ở cấp đó. Ví dụ: nếu phát hiện có hành vi sử dụng quỹ NSNN được hình thành từ nguồn vay bù đắp bội chi để sử dụng cho nhu cầu mua sắm tài sản cố định của các cơ quan quyền lực nhà nước phải yêu cầu người đứng đầu cơ quan hành pháp cùng cấp dừng ngay hành động này và thu hồi số vốn đã cấp.

– Thông qua sự phân loại thu, chi NSNN theo mục, tiểu mục mà giám sát mức độ phù hợp giữa thực tiễn quản lý kinh tế, tài chính nảy sinh và các hình thức thu, chi đã được xác lập trong Mục lục NSNN. Nếu có phát sinh các nguồn tài chính mới, có thể huy động vào NSNN nhưng chưa có hình thức động viên thì phải xây dựng và ban hành chính sách thu mới và ngược lại. Hay có phát sinh các nhu cầu chi mới và khả năng NSNN có thể đảm bảo, thì phải bổ sung các hình thức chi mới và ngược lại. Mặt khác, cũng thông qua các hình thức thu, chi này mà giám sát trách nhiệm thực thi của những tổ chức, cá nhân có nhiệm vụ quản lý NSNN và cả trách nhiệm của các tổ chức, cá nhân có nghĩa vụ thực thi các hình thức thu, chi NSNN.

Ví dụ: giám sát chi đãi ngộ với người có công với cách mạng, nếu phát hiện nhầm đối tượng thụ hưởng thì phải kiến nghị thu hồi và xử lý nghiêm đối với những người cố tình khai gian hoặc làm sai lệch hồ sơ. Hoặc tổng hợp số liệu từ các mục chi cho con người mà chiếm tỷ trọng quá lớn trong tổng chi thường xuyên hàng năm, thì nhất thiết phải xem lại cơ cấu tổ chức của bộ máy nhà nước và đối tượng được hưởng các khoản chi thanh toán cho cá nhân từ NSNN.

Kế hoạch hóa

Kế hoạch hóa cũng là công cụ quan trọng mà Nhà nước phải sử dụng trong quản lý điều hành nền kinh tế. Giữa các nước khác nhau chỉ khác nhau ở phạm vi và cách thức sử dụng công cụ kế hoạc hóa này mà thôi. Hoặc trong phạm vi một quốc gia cách thức và phạm vi sử dụng công cụ kế hoạch hóa cũng có sự thay đổi qua các thời kỳ tùy thuộc và o Nhà nước ở quốc gia đó lựa chọn cơ chế quản lý đối với sự phát triển của nền kinh tế quốc dân.

Thực hiện quyền giám sát NSNN khi sử dụng công cụ kế hoạch hóa, các đại biểu của cơ quan quyền lực nhà nước cần phải:

– Căn cứ vào các chỉ tiêu của kế hoạch phát triển kinh tế- xã hội mà thẩm tra, đánh giá tính phù hợp của các chỉ tiêu thu, chi trong dự toán NSNN. Đồng thời cũng phải căn cứ vào mức độ của các chỉ tiêu thu, chi đã được xác lập trong dự toán NSNN mà điều chỉnh lại mức độ của các chỉ tiêu của kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội. Chỉ có như vậy mới làm cho 2 bản kê shoạch lớn của nhà nước có sự phù hợp và có tính khả thi. Thực chất đây là mối quan hệ giữa kế hoạch hiện vật và kế hoạch giá trị của toàn bộ nền kinh tế quốc dân (hoặc của một địa phương) cho 1 năm sắp tới mà Chính phủ (hoặc UBND) phải có trách nhiệm xây dựng trình Quốc hội hoặc HĐND thảo luận và quyết định.

– Trong quá trình chấp hành NSNN cũng phải luôn đối chiếu so sánh giữa mức độ chấp hành thu, chi NSNN với mức độ thực hiện các chỉ tiêu của kế hoạch phát triển kinh tế- xã hội. Mỗi đồng tiền chi ra từ NSNN nhất thiết phải gắn với việc thực hiện các nhiệm vụ kinh tế-xã hội mà nhà nước phải làm và đã được xác định trong kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội. Mỗi đồng tiền thu vào NSNN phải được hình thành từ kết quả của các hoạt động kinh tế thực thụ của các tổ chức, cá nhân hay từ các quyền sở hữu đích thực của nhà nước.

– Khi phê chuẩn quyết toán ngân sách cho một năm đã qua nhất thiết phải rà soát lại các kết quả đích thực về phát triển kinh tế-xã hội của năm đó. Đây mới chính là những kết quả mà xã hội mong đợi. Những thành tựu hay những yếu kém trong quản lý của Nhà nước được bộc lộ một cách rõ nét nhất thông qua số liệu quyết toán NSNN và kết quả thực hiện kế hoạch phát triển kinh tế- xã hội cùng kỳ quyết toán đó.

Kiểm toán.

Cùng với triển khai thực hiện quản lý nền kinh tế theo cơ chế thị trường, thì vấn đề công khai, minh bạch NSNN đã trở thành một đòi hỏi tất yếu. Quản lý NSNN chỉ được coi là công khai, minh bạch khi có sự đánh giá của các tổ chức, cá nhân từ bên ngoài (không trực tiếp tham gia quản lý điều hành NSNN). Một trong những chỗ dựa cho những người cần thông tin về tình hình quản lý NSNN là các báo cáo của các tổ chức kiểm toán; đặc biệt là KTNN.

Đối với nước ta, kiểm toán NSNN hàng năm là trách nhiệm của cơ quan KTNN đã được chính thức thể chế hóa trong Luật NSNN. Do vậy, NSNN các cấp, các đơn vị sử dụng ngân sách đều thuộc phạm vi kế toán của KTNN. Với một đội ngũ chuyên nghiệp, trình độ chuyên môn được trang bị tốt, KTNN có trách nhiệm phải đánh giá, xác nhận một cách chính xác tính hợp lệ, hợp pháp; và đặc biệt là tính hiệu lực, hiệu quả của quản lý NSNN. Báo cáo kết quả từ các cuộc kế toán của KTNN luôn là nguồn thông tin tin cậy nhất để cơ quan quyền lực nhà nước các cấp và những tổ chức, cá nhân có nhu cầu thông tin về ngân sách sử dụng cho các hoạt động của mình.

Khi thực hiện quyền giám sát cơ quan quyền lực nhà nước vừa có quyền sử dụng các thông tin đã có, vừa có quyền yêu cầu cơ quan KTNN tiếp tục kiểm toán, xác nhận các thông tin cần thiết, bổ sung thêm cho việc đưa ra các nhận xét, đánh giá chuẩn xác hơn về kết quả quản lý điều hành NSNN của Chính phủ và UBND các cấp.

Thông tin.

Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ giám sát NSNN, cơ quan quyền lực nhà nước phải thu thập thông tin từ nhiều nguồn khác nhau. Nên thông tin vừa là phương tiện, vừa là công cụ phục vụ cho quá trình giám sát của cơ quan quyền lực nhà nước các cấp. Trong khuôn khổ bài viết này, chỉ khai thác thông tin với tư cách là công cụ để cơ quan quyền lực nhà nước thực hiện nhiệm vụ giám sát của mình. Thông tin sẽ trở thành công cụ cho giám sát NSNN khi:

Thông tin cung cấp cho các đại biểu của cơ quan quyền lực nhà nước hiểu rõ hơn về tình hình quản lý thu, chi NSNN tại một ngành, địa phương sau một thời gian nhất định. Những thông tin loại này, các đại biểu cơ quan quyền lực nhà nước có thể tìm thấy và tổng hợp được từ hệ thống sổ sách, báo cáo của kế toán NSNN và hoạt động nghiệp vụ kho bạc nhà nước; hay báo cáo tình hình kinh phí và quyết toán kinh phí của các đơn vị hành chính sự nghiệp; và một số báo cáo kế toán ở các đơn vị đặc thù khác.

Thông tin phản hồi từ phía người dân, hay của các cơ quan đơn vị có liên quan đến thu, chi NSNN. Kênh thông tin này rất đa dạng, nhưng độ chuẩn xác không hẳn đã cao. Song nó có khả năng tạo ra áp lực mạnh và buộc các cơ quan nhà nước phải có trách nhiệm đầy đủ hơn trong quá trình thực hiện công khai, mình bạch tình hình tài chính ngân sách hàng năm hay các năm đã qua.

Các phương tiện thông tin luôn trở thành các công cụ hữu hiệu phục vụ cho việc thu thập và xử lý các thông tin, để đưa ra các nhận xét, đánh giá về tình hình quản lý NSNN của mỗi ngành, mỗi địa phương, mỗi đơn vị. Chỉ một khi các nhận xét, đánh giá được định lượng bằng một số chỉ tiêu cụ thể thì tính thuyết phục của hoạt động giám sát mới được nâng cao.

Chuyên gia

Phạm vi tác động của NSNN rất rộng, có liên quan tới hoạt động của mọi ngành, mọi cấp, mọi lĩnh vực. Do vậy, đòi hỏi một đại biểu cơ quan quyền lực nhà nước có thể am hiểu tường tận tất cả các lĩnh vực quả là không thể có được. Nhưng họ lại có trách nhiệm khi biểu quyết hay thực hiện giám sát bất cứ vấn đề nào của NSNN. Chính đó là mâu thuẫn luôn xảy ra và làm đau đầu các vị đại biểu có trách nhiệm của các cơ quan quyền lực nhà nước các cấp.

Muốn giải quyết mâu thuẫn này chỉ có một cách duy nhất là thuê chuyên gia ở lĩnh vực khác nhau tư vấn cho các đại biểu cơ quan quyền lực nhà nước trước mỗi vấn đề mà các đại biểu này không đủ tự tin để nêu ra các ý kiến nhận xét đánh giá hay biểu quyết. Khi đó các chuyên gia đã trở thành một trong những công cụ trợ giúp cho các đại biểu của cơ quan quyền lực nhà nước.

Song muốn sử dụng được công cụ này thì phải chi một khoản tiền nhất định tùy theo quy mô, tính phức tạp mà đại biểu cơ quan quyền lực nhà nước yêu cầu. Vậy lấy nguồn đâu để trang trải? Câu hỏi này còn để ngỏ và trông đợi các ý kiến trao đổi của các nhà quản lý khoa học.

TS. Đặng Văn Du (Tạp chí Kiểm toán)
Tapchiketoan.com